🎯 Top1Go : LINK ĐẾN NHÀ CUNG CẤP THƯƠNG HIỆU NÀY
😎❤ॐ🤸💪🧘🏻🙏🏻🎧👗🛒🛍️🥾👔🤵🏻🏀🏆🏓⛹️🤼🏃🏻🚴🏼🏋🏻🏌️⛳🏑🛰💅💇 …
🌿Đừng vắt kiệt những điều tốt đẹp trong tim
Năm đầu tiên lãnh đội HSG Olympic, mình đạt được thành tích 6/6 huy chương, trong đó có hai huy chương Vàng ở bảng Không chuyên. Học trò đội tuyển nhắn tin: cảm ơn thầy, và xin lỗi vì đã khiến thầy phải chịu đựng.
Năm thứ hai, kết quả vẫn tuyệt vời. Lứa học trò mới lên, vẫn cứ nhắn: cảm ơn thầy, và xin lỗi vì những điều thầy chịu đựng.
Lúc đó, mình rất không hiểu, tại sao các em lại nghĩ mình chịu đựng? Sau này, rời khỏi cuộc chơi học sinh giỏi, thì mình đã hiểu: bởi vì khi đó mình thực sự rất sợ hãi. Mình sợ học sinh rớt. Mình sợ không có thành tích. Mình sợ cái tôi bị tổn thương. Mình sợ không khẳng định được mình. Mình sợ bị phủ định. Và thẳm sâu trong tất cả, mình sợ bị chối bỏ. Đó là những điều rất sâu thẳm mà bản thân mình đã chôn chặt. Nhưng lúc đó, thực sự mình rất sợ, và mình đã truyền nỗi sợ đó cho học trò của mình.
Thời mới ra trường, mình hay cho rằng mọi chuyện đều ổn. Mẹ mình bảo tuổi trẻ, nên chịu khó và cống hiến. Mình rất yêu công việc, yêu trường lớp, đồng nghiệp, học trò, đến nỗi phớt lờ tất cả những điều không hoàn hảo, những khoảnh khắc “tôi không ổn”.
Nhưng những năm đầu đi làm đó, mình rất dễ nổi cáu và buông lời gươm đao với người thân của mình. Mình luôn oán trách mẹ mình không thể hiểu và không thể chia sẻ với những khó khăn, vất vả của mình vì mẹ “không biết lắng nghe, chỉ biết khuyên bảo”. Tất nhiên đó là một phần sự thật, thuộc về câu chuyện khác. Nhưng sau một lần tranh cãi kinh khủng bởi mình đòi ra ở riêng và không muốn gắn kết gì nữa, bỗng nhiên mình nhận ra, mình đang trút tất cả những khoảnh khắc “tôi không ổn” trong công việc vào gia đình. Đơn giản, vì mình biết họ không bỏ mình được, nên mình làm vậy thôi.
Từ đó, mình hiểu rằng cần quan sát nội tâm của chính mình và lắng nghe tiếng nói nội tâm, và tự hứa với lòng về việc quản lí cảm xúc, không trút cảm xúc tiêu cực vào những người vô tội. (Còn người “có tội”, ráng chịu).
Mình vừa xong một dự án lớn kéo dài năm năm. Những ngày cuối cùng của công việc ở Đồ Sơn, mình đã tưởng rằng khi tất cả xong xuôi, mình sẽ thấy trống vắng. Nhưng hoá ra không phải, đó là sự nhẹ nhõm và thênh thang lạ thường.
Thời điểm đó mình nhận ra, công việc ấy, suốt năm năm qua, đã hút kiệt niềm vui sống của mình như thế nào, đã choán hết tâm trí và cảm xúc. Mình nhận ra, suốt năm năm ấy, mình chưa từng có cảm giác thảnh thơi.
Dẫu thế nào, đó là một cơ hội quý giá trong đời, là cuộc hành trình của đam mê và mình đã thực sự trưởng thành về mọi mặt, mình rất biết ơn, trân trọng và tự hào về cơ hội ấy, về cả việc mình đã vượt qua một cách tuyệt vời. Chỉ là, mình cũng hiểu rằng sự căng thẳng kéo dài đã hút kiệt những điều tốt đẹp trong tim mình một thời gian.
Đó là lúc mình nhận ra, dù cố gắng quan sát nội tâm của bản thân mỗi ngày, thì khi “vắt kiệt những điều tốt đẹp trong tim”, tâm trí của mình không đủ phẳng lặng để có thể nhìn thấy.
Gyatso Rinpoche đã viết “Xin đừng vắt kiệt những điều tốt đẹp trong tim”, bởi trái tim cần khoảng trống để thở, tâm trí cần sự tĩnh lặng để nhìn thấu chính mình.
Và có những khoảnh khắc sự căng thẳng kéo dài đã ngăn trở mình làm điều đó. Cảm giác như một sự xa cách khỏi ngôi nhà trong tâm, khỏi sự yên tĩnh của “chốn nương thân muôn đời”.
Cô giáo của mình thường khuyên mình phớt lờ đi, vì mình quá nhạy cảm và dễ tổn thương.
Mình hiểu rằng mình nhạy cảm. Sự nhạy cảm giúp mình hiểu được cảm xúc của người khác, giúp mình hình dung được diễn biến nội tâm của một đứa trẻ để lựa chọn cách thức dạy học, giúp mình có linh cảm, trực giác để nhận được những tín hiệu từ thế giới tinh thần. Nhưng sự nhạy cảm ấy cũng khiến mình đầy bất an, đầy tổn thương, dễ bị kích động và đôi khi rơi vào trạng thái “trống rỗng tuyệt đối”, dù chỉ là vài khoảnh khắc.
Nên về cơ bản, mình không thể phớt lờ, chỉ có thể chấp nhận tất cả những phần bất toàn của bản thân. Hiểu điều đó để quan sát chính mình, giữ gìn chính mình. Hiểu điều đó để có thể cho người khác “hướng dẫn sử dụng tôi”, để người khác hiểu những khó khăn của bản thân và tôn trọng những giới hạn ấy, như một cách đối xử văn minh và nhân hậu trong cuộc sống thường ngày.
Sau chuyến công tác ấy là một số ngày cảm thấy kí ức và cảm xúc mờ nhoè, và rồi là một ngày trời xanh nắng đẹp như một kí ức neo đậu trong tâm trí. Ngày hôm đó, mình biết trái tim mình đã có đủ khoảng trống để thở và để đập. Ngày hôm đó, sức mạnh tinh thần và toàn bộ sự tự tin quay lại với mình, như một cố nhân lâu ngày không gặp.
T. L. D.
#nhunggocnhincuocsong_blogchuyenvan
Nguồn hình: Pexel.com
🎯 Top1Go : LINK ĐẾN NHÀ CUNG CẤP THƯƠNG HIỆU NÀY
🎯 Top1Go : LINK TO THIS BRAND SUPPLIER
🚀🤖💻🐱🐠🐕🐈⬛🐾🦜🐰🐹🐠🦎🐢🐭🐇🛠️🍎🎡⛷🚁🏇🍹🏂💄👄🧴💕 …
Code Embed: No embed code was found for TOP1INDEX-100057550963946
Đừng vắt kiệt những điều tốt đẹp trong tim
Năm đầu tiên lãnh đội HSG Olympic, mình đạt được thành tích 6/6 huy chương, trong đó có hai huy chương Vàng ở b , shares-65✔️ , likes-452️️ , date-2024-03-11 07:15:46📰🆕
#Đừng #vắt #kiệt #những #điều #tốt #đẹp #trong #timNăm #đầu #tiên #lãnh #đội #HSG #Olympic #mình #đạt #được #thành #tích #huy #chương #trong #đó #có #hai #huy #chương #Vàng #ở